Ngày đầu tiên tới công ty:
Trời ơi sao không tìm được đường lên công ty vậy???
Tôi phải hỏi câu này tận 4-5 lần. Đi quanh hầm gửi xe 2 vòng mà không tìm thấy thang máy đâu hết huhuhu. Đi hẳn lên tầng 1 thì không thấy thang máy đâu mà thấy mỗi cái thang cuốn. Thế là tôi đi hết 2 cái thang cuốn xong mới thấy cái thang máy bên cạnh…
Ủa là sao vậy!?
Lên đến công ty thì không thấy chị HR tuyển mình đâu mà là chị Phương Anh ra đón. Chị rất xinh nhưng chị hơi ít nói :<
Rồi sau đó là nguyên một ngày dài thậtttt dài đi đào tạo hội nhập. Cơ mà tôi buồn ngủ quá, may có chị Trang đào tạo rất chill, rất thân thiện, very mindful, very demure nên tôi đã vượt qua cơn buồn ngủ.
Một tháng ở Kaopiz:
Tôi bắt đầu làm quen với guồng quay đến công ty lúc 8h25p (mà có vẻ là càng quen thì tôi càng đi muộn).
Tôi đã bắt đầu tham gia vừa học việc và vừa hỗ trợ các dự án trong công ty. Tôi nghĩ là tôi không giúp được gì mấy mà thay vào đó là tạo thêm công việc cho các anh chị. Nhưng biết làm thế nào đây, anh chị hãy chịu đựng em ít lâu nhé ạ. Người em này hứa sẽ làm quen với công việc nhanh nhất trong phạm vi cho phép.
Nửa năm ở Kaopiz:
Tôi từ một intern trở thành nhân viên chính thức ký hợp đồng với công ty. Đánh dấu một cột mốc mới trong hành trình tập làm , tập làm người lớn, tập chịu trách nhiệm cho hành động của bản thân.
Nhưng mà nói thật đấy, đến giờ tôi vẫn không biết mặt chị HR tuyển tôi vào công ty. Hình như chị ấy nghỉ việc rồi hay sao á :v
Quay lại câu chuyện, nửa năm vừa qua tôi mắc không ít sai lầm trong công việc, nhưng nhờ các anh chị phải nói là vô cùng kiên nhẫn và vị tha đã cưu mang người em này. Em của anh chị giờ có thể tự mình hoàn thành công việc rồi đó. Thật sự vô cùng cảm ơn những người anh chị đỉnh nóc, kịch trần đã giúp em bay phấp phới.
Một năm ở Kaopiz:
Cuối cùng thì tôi cũng tốt nghiệp đại học.
Tưởng là tôi không ra được trường cơ, tôi còn hẹn các liền anh liền chị nếu 6 năm mà em chưa ra được trường thì anh chị nuôi em nhé. Thật buồn vì giờ anh chị không có cơ hội bao nuôi em.
Mà trời ơi sau một năm ở Kaopiz tôi tăng 6-7kg rồi. Đến lúc phải dừng lại rồi! Phải dừng cái miệng ăn uống vô tội vạ này lại thôi.
Nhìn lại mới thấy một năm vừa qua ở công ty thực đã thay đổi con người tôi rất nhiều. Tôi dần tự lên kế hoạch cho bản thân, giao lưu nhiều hơn, và quan trọng nhất là không còn ăn bám “chị nhà”.
Tôi cũng tìm được những sở thích mới mà nhờ việc ở Kaopiz, tôi mới có điều kiện để theo đuổi những sở thích đó.
Hai năm ở Kaopiz, hiện tại:
Biết nói sao bây giờ nhỉ, người bạn Kaopiz sắp tròn 10 năm tuổi, chuẩn bị lên cấp 2 rồi, tới cái tuổi dậy thì nhiều biến đổi. Dù tôi mới chỉ đồng hành cùng bạn khoảng 2 năm, nhưng bạn đã cho tôi rất nhiều trải nghiệm “đầu tiên”.
Lần đầu tiên đi làm trong môi trường công sở.
Lần đầu tiên biết rằng bản thân có thể làm được nhiều điều mà tôi từng nghĩ bất khả thi.
Lần đầu tiên tự đi du lịch bằng đồng tiền của bản thân.
Lần đầu tiên cảm thấy hoá ra đi làm cũng vui đến vậy.
Không chắc tôi có thể đồng hành cùng người bạn này tới cuối cùng, nhưng tôi sẽ luôn mang trong mình một tinh thần vui vẻ, vô tư chừng nào mà tôi còn ở Kaopiz.
Ngày kỷ niệm 10 năm đang tới rất gần, một chặng đường cũ khép lại tạo cơ hội để khởi đầu mới mở ra, tiếp tục vững vàng và đón đầu thử thách. Kaopiz sẽ chuyển mình thật phong cách để không ai phải đi về vì sợ hãi sự đổi mới.
Chúc mừng Kaopiz 10 tuổi, hy vọng sau này cậu dậy thì với những thay đổi tích cực mặc dù quá trình có thể hơi nổi loạn đôi chút.