Mình đã từng đi qua Thanh Xuân, à không, làm ở Thanh Xuân luôn ấy – thế nhưng có 1 nơi tôi luôn thấy Thanh xuân của mình thuộc về nơi đây…
Trở lại dòng ký ức cách đây hơn 6 năm, vào 1 ngày mùa xuân, sau khi sắp xếp ổn thỏa việc gia đình thì mình lại túc tiệp hành trình đi tìm việc – lần này mình chọn công ty này vì gần nhà – khi đó cũng có 1 list các công ty được liệt kê, nhưng sau buổi trò chuyện với anh sếp nơi này, mình có ấn tượng rất tốt, vì thế mình nhận offer và bắt đầu cuộc hành trình thanh xuân tại nơi ấy…
“Là ngày đầu tiên đi làm nhiều cảm xúc, mặc dù hôm phỏng vấn mình đã từng đến tòa nhà nhưng vào ngày đầu tiên thì mình suýt lạc vì đi nhầm thang cư dân – hoang mang tập 1.
Sau 7749 lần lên rồi xuống tầng, mình cũng tìm được đúng công ty – khi đó ấn tượng vẫn sâu sắc bởi lễ tân khi ấy còn nguyên trang trí từ hồi Noel mặc dù lúc ấy Tết cũng qua được 2 tháng rồi. Mình được em lễ tân chào đón rồi anh Sếp dẫn đi chào hỏi mọi người, mình về chỗ và lại hoang mang tập 2 khi mình được xếp chỗ ngồi cạnh em lễ tân – vâng, tại quầy lễ tân luôn.
Ngày đầu vẫn chưa dừng lại ở đó , sau các cuộc họp nhanh với sếp thì trưa đó – mình được anh ấy và mấy anh em khác rủ nhau đi ăn trưa – nhưng mà là đi ăn chia tay 1 bạn sắp nghỉ – tất nhiên thì mình không phải người thay thế bạn ấy, bạn ấy đi sang nước ngoài làm cho Amazone hay gì đó, hoang mang tập 3 khi buổi đầu đã “bị” sếp đưa đi ăn mà là ăn chia tay – sếp bảo đi để hiểu nơi này hơn, làm nhân sự thì nên hiểu càng nhiều về công ty càng tốt.
Vị trí khi đó mình đảm nhiệm là Chuyên viên tuyển dụng, khi ấy kinh nghiệm ở mảng tuyển dụng thì mình rất tự tin – cho đến khi vập vào việc tuyển dụng ở đây. Nơi này yêu cầu khó nhằn thật sự, các anh yêu cầu chỉ tuyển các bạn tốt nghiệp ở các trường top 1 như Bách Khoa, Công nghệ… các CV khác gửi có khi bị reject ngay từ vòng gửi xe. Quy trình tuyển dụng thì khoai, hết test tư duy rồi sang phỏng vấn trực tiếp với anh CTO – mà anh này thì giỏi lắm, ai anh cũng có thể “ chê” vì anh thấy mọi việc đều đơn giản nên ứng viên hoàn toàn có thể bị anh hạ gục sau 10 phút phỏng vấn. Mình đã từng xin ngồi cũng để quan sát xem cách các anh đánh giá ứng viên nhằm tìm ra đâu là chân dung ứng viê phù hợp nhất với nơi này, thế nhưng khi vừa bước chân vào phòng phỏng vấn thì anh lại hỏi “ Tại sao em lại muốn ngồi cùng anh vậy?” Sau này, mình xin phép trình bày phần liên quan đến chế độ, chính sách, môi trường công ty thì anh thấy mình có ích thật sự và không còn hỏi mình như thế nữa.
Và mình đã bước chân vào công ty như thế đó…
Vù 1 cái mấy năm trôi qua, mình vẫn cần mẫn với công việc và yêu thương nơi này nhiều hơn, bởi vì ở đó luôn có những tiếng cười, những lời động viên, những con người hết mình vì công việc và những người anh – người sếp tận tụy vì công ty, vì tất cả mọi người. Mình đã từng đối mặt với những logic “ Sao 1 mình em tuyển 1 năm x2 số nhân sự mà bây giờ team gấp đôi 1 năm lại không thế x2 nhân sự” Nhưng trên tất cả, những khó khăn ấy chưa từng khiến mình chùn chân, sếp mình từng nói “ Ở đây chỉ làm những điều khó thôi, dễ thì nói làm gì”, và mình cũng ngày càng trưởng thành và dày dặn kinh nghiệm hơn từ những điều như thế. Số nhân sự từ con số 55 lúc mình vào công ty, bây giờ cũng x9 lần rồi.
Bản tính là một người hướng ngoại, mình cũng thử sức cùng các hoạt động nội bộ trong công ty rồi lân la đồng hành cùng các bạn trong rất nhiều sự kiện tại công ty. Có lẽ những buổi trưa mấy chị em ngồi hí húi lên ý tưởng, soạn câu hỏi cho game hay những buổi tối sau giờ làm miệt mài cùng nhau chỉnh sửa từng cái kịch bản MC, sắp xếp từng chỗ ngồi bàn tiệc hay những phút tranh cãi tóe khói về nội dung chương trình, trang trí ra sao … sẽ là những ký ức vô cùng đẹp đẽ trong mình. Làm công việc “ trăm dâu đổ đầu tằm” này, nói thực không có gì vui hơn khi sau mỗi sự kiện mọi người thi nhau chia sẻ trên Facebook, cùng nhau cười hihi haha và quẩy banh nóc kịch trần trên sân khấu, mọi áp lực trước sự kiện sẽ đều tan biến.
Tất nhiên khi làm công việc này thì tinh thần bất chấp khen chê cũng phải bất khuất kiên cường lắm, nhiều khi mấy chị em cũng buồn nhưng chưa từng “ phát khóc” bởi luôn có những lời động viên và thấu hiểu của những người anh em, đồng đội luôn ủng hộ dù chương trình có những pha “đi vào lòng đất” và “CSS” không được cao cho lắm. Điều đọng lại duy nhất trong mình là những nụ cười, những lời khen Ban tổ chức, cả những giọt mồ hôi khi mọi người tham gia teambuilding leo núi mệt nhoài nhưng lên đến đỉnh vẫn cười thật tươi. Mặc dù gần như chẳng bao giờ mình có tên trong thành viên ban tổ chức, nhưng mình vẫn sẽ luôn cháy hết mình và đồng hành cùng nhiều nhiều sự kiện tại nơi này hơn nữa vì mình muốn rằng mọi người ở đây sẽ luôn có những hoạt động thật gắn kết và giữ được “chất” riêng chỉ có ở nơi này.
Ở nơi đây mình còn bất đắc dĩ trở thành “nhân viên đóng hàng”, “nhân viên vận chuyển” có thâm niên sau rất nhiều năm ngồi bọc từng set quà tết, từng set quà 8/3 hay từng món quà Trung thu… đóng thùng, chất đồ lên xe ba gác… Cả phòng mình cùng làm, mặc dù ai cũng mệt nhưng vui bởi những việc làm này dù nhỏ nhưng chứa đựng tình yêu thương, sự quan tâm của ban lãnh đạo công ty đến từng nhân sự tại nơi này.
Và một điều đặc biệt mình rất thích vì ở đây, mình được tham gia vào các hoạt động cộng đồng đầy ý nghĩa. Từ việc ăn sáng tại Kmart để đóng góp phần nho nhỏ cho các em bé miền núi có những bữa cơm trưa trong chương trình “ Nuôi Em” đến việc quyên góp và lắp đặt “ Phòng tin học cho em “ tại Nậm Mười để các bé có thể tiếp tục hành trình tri thức với những thiết bị hiện đại hơn đều khiến mình thật vui và tự hào vì có thể đóng góp 1 phần nhỏ cho xã hội. Năm nay còn là 1 năm đặc biệt hơn, lần đầu tiên công ty mình cùng với quỹ Nhân Ái của báo Dân Trí xây dựng 2 phòng học kiên cố cho các em nhỏ tại Nà Thưa, Chi Lăng, Lạng Sơn, không thể bỏ qua dự án này, mình cũng hăm hở đồng hành cùng dự án ngay từ những ngày đầu tiên và háo hức mong chờ ngày khánh thành phòng học để được “tận hưởng” trọn vẹn niềm vui của các em nhỏ cùng các thầy cô giáo tại trường tiểu học Vân An. Mỗi ngày tình nhân ái của mình ngày một lớn hơn và mình tin rằng, mọi người xung quanh mình khi làm việc tại nơi đây cũng sẽ có cảm nhận như mình, tình yêu thương đồng bào, tình yêu nước hay trách nhiệm đóng góp cho xã hội sẽ được nhân lên gấp nhiều lần và lan tỏa khắp trong trái tim các Kaopizer.
Chặng đường thanh xuân của mình chắc chắn sẽ còn thêm nhiều cảm xúc hơn nữa, mặc dù độ tuổi ở công ty của mình ngày càng “ già” đi nhưng mình tin rằng nhiệt huyết và động lực sẽ luôn cháy mãi để giữ thanh xuân của mình luôn tươi trẻ và tràn đầy sức sống, để mình được sống như châm ngôn mình tự nghĩ ra “ Làm hết sức, chơi hết mình để cuộc đời không bao giờ phải hối tiếc vì những lựa chọn của chính mình” – Mình đã chọn nơi đây và ít nhất đến thời điểm này và nhiều năm nữa đây vẫn là nơi thanh xuân mình thuộc về…
Năm nay “nơi ấy” bước sang tuổi thứ 10, chặng đường phía trước chắc chắn còn nhiều khó khăn, nhiều thách thức nhưng mình luôn mong rằng nơi đây sẽ luôn là môi trường để mọi người có thể thỏa sức phát triển bản thân và đạt được nhiều thành công hơn nữa. Chúc KAOPIZ ngày càng phát triển và sẽ trở thành thanh xuân của hàng nghìn người nữa <3