Mười năm qua, một chặng đường dài,
Kaopiz ta, niềm tự hào không phai.
Từ những ngày đầu, chân bước gian nan,
Mọi khó khăn qua, ta vẫn vững vàng.
Những ngày tháng ấy, còn nhớ hay đã quên,
Cùng nhau vượt khó, quyến luyến một lời thể.
Anh em đồng lòng, chí hướng không chùn bước,
Kaopiz ngày ấy, giờ đã trở thành nơi.
Nơi mà ta tìm thấy được niềm tin,
Nơi mà ta thấu được tình đồng đội,
Hôm nay nhìn lại, trái tim ta rộn ràng,
Mười năm xây đắp, ôi một ước mơ xa.
Biết bao kỷ niệm, nụ cười và nước mắt,
Đôi lần thất bại, những lúc vươn cất cao.
Mỗi sáng thức dậy, quên hết bao muộn sầu.
Gắn kết thân tình, ta đồng lòng bước tiếp.
Ta tự hào kể, chuyện Kaopiz kiên cường,
Về lòng quyết tâm, chẳng bao giờ chùn bước.
Những con người dũng cảm, mang sức mạnh phi thường,
Tình đồng đội gắn kết, mãi mãi ghi trong tim.
Mười năm một chặng, nhưng chẳng dừng lại,
Chúng ta còn đi, vượt qua mọi thử thách.
Ngày mai, Kaopiz, sẽ ngày càng lớn mạnh,
Với tâm huyết, lòng kiên trì và đam mê không phai.
Những chuyến đi xa, ta cùng nhau khám phá,
Từng vùng đất mới, từng bức tranh hài hòa.
Cảm xúc dâng trào, ôi mười năm thiêng liêng,
Kaopiz là nơi, trái tim ta tìm về.
Ngày hôm nay, ta tự hào kể,
Chuyện về một gia đình, lớn mạnh không ngừng.
Mười năm đã qua, nhưng hành trình chưa hết,
Vượt qua bao sóng gió, vẽ tương lai rạng ngời.
Và khi thời gian trôi, thêm nhiều nhiều năm nữa,
Chúng ta sẽ nhìn lại, và vẫn sẽ mỉm cười.
Kaopiz, mãi mãi trong tim ta,
Là nơi bắt đầu, cũng là nơi trở về.
Ta gửi lời chúc, đến tất cả anh em,
Chúc cho Kaopiz, ngày càng thêm vững bước
Chúc cho mười năm tới, ta càng thêm tự hào,
Cùng nhau xây dựng, mộng ước vươn cao.